[Cuộc thi viết “Tự hào UEH – Tự hào Việt Nam”] UEH - Hành trình bền vững, Dẫn lối tương lai

13 tháng 02 năm 2025

[Chuỗi bài Cuộc thi viết “Tự hào UEH – Tự hào Việt Nam”] Tôi từng nghe một câu: “Có một nơi chốn mang tên thanh xuân. Có một tòa thành mang tên niên thiếu”. Đó là nơi những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của cuộc đời, những ước mơ lần đầu được chắp cánh và những cảm xúc nguyên sơ vẫn vẹn nguyên trong từng khoảnh khắc. Đối với tôi, nơi chốn ấy chính là Đại học Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh - ngôi trường không chỉ gắn bó với hành trình học tập của tôi mà còn là nơi lưu giữ những ước mơ, khát vọng hoài bão của tuổi trẻ, nơi đã dạy cho tôi những bài học vỡ lòng của sự trưởng thành, sự va vấp của xã hội. Giờ đây, UEH không chỉ là nơi học tập, không chỉ là nơi tôi đi qua những tháng ngày đẹp nhất của thanh xuân tuổi trẻ, UEH đã chính thức chuyển mình trở thành một đại học đa ngành, đa lĩnh vực, tiên phong hành động vì một tương lai bền vững. Là nơi chắp cánh cho tri thức bay cao bay xa, trở thành ngọn hải đăng dẫn lối cho sự phát triển bền vững của nhiều thế hệ.

Tôi vẫn nhớ như in về mùa hè tháng chín năm 2022 ấy, tôi rời xa vòng tay của gia đình, mang theo hoài bão, khát vọng cuồng phong của tuổi trẻ để đến với một thành phố xa lạ cách nơi tôi gắn bó 18 năm nay hàng nghìn km. UEH chào đón tôi bằng một ngày nắng đẹp, khi tôi chạy trên con đường Nguyễn Đình Chiểu đến với cơ sở A với bao sự háo hức, mong đợi để chính thức nhập học trở thành tân sinh viên của UEH. Tôi như có ai thủ thỉ bên vành tai rằng “Đây thực sự là nơi dành cho mình rồi”, rằng những cố gắng và nỗ lực để đậu vào trường là vô cùng xứng đáng, là nơi mà chỉ cần tôi quyết tâm và nỗ lực sẽ nhận được rất nhiều sự giúp đỡ của mọi người. Có lẽ đó là khoảnh khắc đặc biệt quý giá đối với tôi trong cuộc đời, bởi từ đây tôi sẽ viết nên thanh xuân tươi đẹp của mình cùng UEH. UEH, ngay từ khoảnh khắc đầu tiên ấy, đã không chỉ là một ngôi trường mà là cả một hành trình, một giấc mơ đã hóa thành hiện thực để tôi chạm vào những khát khao tuổi trẻ. 

Năm 2023, khi UEH chính thức nâng cấp thành “Đại học đa ngành, đa lĩnh vực và hành động bền vững” - một cột mốc đánh dấu hành trình gần 50 năm phát triển, tôi không thể diễn tả hết cảm xúc vỡ òa trong lòng mình. Đó không chỉ là niềm vui mà còn là lòng tự hào, là sự biết ơn sâu sắc với bao thế hệ thầy cô và sinh viên đã cống hiến để xây dựng nên nền móng vững chắc cho ngày hôm nay​. Tôi vô cùng tự hào là sinh viên UEH đang chứng kiến một khoảnh khắc lịch sử nơi tên gọi của ngôi trường thân thương giờ đây đã mang trong mình khát vọng lớn lao. Đó là khát vọng mở ra cánh cửa của sự đa dạng: đa ngành, đa lĩnh vực, và đa sắc màu, nơi mỗi bước tiến không chỉ đánh dấu sự trưởng thành của từng cá nhân, mà còn là nhịp đập hòa chung vào hành trình phát triển của cả một thế hệ. UEH giờ đây đã trở thành biểu tượng của sự đổi mới, sự can đảm dám bứt phá khỏi những giới hạn cũ để dẫn đầu trong một thế giới đang ngày càng tiến bộ và thay đổi vượt bậc. Nhìn những lá cờ UEH tung bay trong buổi lễ công nhận trường nâng cấp lên Đại học, tôi cảm thấy như mọi hy vọng, niềm tin và sự tự hào dồn tụ trong trái tim. 

Lễ công bố quyết định chuyển Trường đại học Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh thành Đại học Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh

“Khi được làm học trò của một giáo viên tuyệt vời, ta sẽ học được nhiều điều từ sự quan tâm và chỉ bảo tận tình của thầy cô” (Kernal Ataturk). Các thầy cô giảng viên ở UEH không chỉ đơn thuần là người giảng dạy kiến thức, mà còn là những “người lái đò” kiên nhẫn, ngày đêm dẫn dắt chúng tôi qua những dòng chảy tri thức vô tận. Mỗi lần cất lời giảng dạy, họ như đang vẽ nên một bức tranh sống động, trong đó từng nét cọ chính là sự kết hợp hài hòa giữa học vấn, kỹ năng sống và giá trị đạo đức. Thầy cô không chỉ truyền đạt cho chúng tôi những kiến thức học thuật qua sách vở, mà còn dạy cách ứng xử giữa cuộc sống, cách đối diện với khó khăn, thất bại và cách sống trọn vẹn một cuộc đời ý nghĩa. Đó là những bài học về lòng kiên trì khi gặp thử thách, sự khiêm nhường trước thành công, hay lòng bao dung khi đối mặt với sự khác biệt. Những điều này không phải lúc nào cũng được ghi trong giáo trình, nhưng lại là những hành trang quý giá theo chúng tôi suốt cả cuộc đời. Thầy cô không bao giờ bỏ lại ai phía sau, luôn sẵn sàng đưa tay nâng đỡ mỗi khi chúng tôi vấp ngã, hướng dẫn từng bước đi dù nhỏ bé nhất. Tôi vẫn nhớ như in về sự bấp bênh và sợ hãi của một sinh viên năm nhất trong tôi, lúc đó tôi đã hỏi vô cùng nhiều từ trên lớp, ngoài lớp và cả liên lạc qua thư điện tử. Đáp lại tôi, toàn bộ giảng viên mà tôi đã và đang học đều sẵn sàng giải đáp giúp tôi với một trạng thái vô cùng niềm nở với những điều mà tôi băn khoăn hay chưa hiểu. Trong từng lời động viên chân thành, từng ánh mắt sẻ chia, tôi cảm nhận được sự bao dung, tình yêu thương vô điều kiện mà họ dành cho chúng tôi - những đứa con tinh thần mà họ hết mực trân trọng. UEH không chỉ là ngôi trường mang tên “kinh tế”, mà còn là ngôi nhà của những trái tim rộng lớn. Và chính thầy cô - những nghệ sĩ tài ba, những người lái đò âm thầm - đã biến hành trình học tập tại đây thành một bản giao hưởng đầy cảm xúc, nơi mỗi sinh viên không chỉ học để biết, mà còn học để trở thành những con người sống đẹp, sống có ích cho xã hội.

Khi nhìn lại hành trình gần 3 năm đã trôi qua tại UEH, tôi chợt nhận ra rằng mỗi giảng đường, mỗi buổi học không chỉ là nơi tiếp nhận tri thức, mà còn là nơi từng bước rèn giũa chúng tôi thành những con người sống có trách nhiệm với bản thân, cộng đồng và xã hội. Mỗi giờ học không chỉ dừng lại ở những con chữ hay lý thuyết khô khan, mà còn mang theo những thông điệp sâu sắc về trách nhiệm xã hội, về việc làm thế nào để sống tốt hơn, cống hiến nhiều hơn cho thế giới xung quanh. Chuyên môn không phải là tất cả, ở UEH sinh viên học cả cách sống, sống sao cho mang lại nhiều giá trị nhất cho cộng đồng, cho mọi người, học cách kết nối với xã hội với mọi người. Tôi học cả cách tận hưởng cuộc sống ở UEH, tham gia câu lạc bộ, đội nhóm, các hoạt động văn nghệ, thể thao.

Nơi tôi kết nối với những con người có chung khát vọng sống cống hiến, cháy hết mình với đam mê, tuổi trẻ của bản thân. UEH dạy tôi sống một cuộc sống năng động, hiện đại, văn minh. Văn minh không chỉ là cách chúng tôi nói chuyện hay cư xử, mà là cả một lối sống, từ những điều nhỏ bé thường ngày. Sự thân thiện của các cô lao công, nụ cười ấm áp đầy chân thành của các chú bảo vệ, đến sự tỉ mỉ trong từng chi tiết trang thiết bị của trường - tất cả như những mảnh ghép lặng lẽ nhưng đầy ý nghĩa, tạo nên một bức tranh tổng thể ấm áp và gần gũi.

Mỗi ngày đi học, bước qua cánh cổng trường, tôi đều cảm nhận được sự ấm áp như trở về nhà, nơi có những con người thân thuộc luôn chào đón chúng tôi bằng tất cả chân thành. Nhìn những thiết bị hiện đại được trường trang bị, từ hệ thống phòng học thoáng đãng, ánh sáng tự nhiên tràn ngập khắp nơi đến những máy móc công nghệ cao phục vụ cho việc học tập, tôi hiểu rằng, sự chu đáo này không phải ngẫu nhiên mà là cả một sự đầu tư tâm huyết, để sinh viên không chỉ học mà còn sống và trải nghiệm trong điều kiện tốt nhất.

Cơ sở vật chất UEH

Điều làm tôi ấn tượng nhất tại UEH chính là sự chu đáo và tỉ mỉ trong từng chi tiết nhỏ nhặt nhất, những điều tưởng chừng như vô hình nhưng lại tạo nên cảm giác ấm áp, thân thuộc đến lạ. Từ những chiếc xe buýt đưa đón sinh viên di chuyển giữa các cơ sở, mỗi chuyến đi không chỉ là hành trình từ điểm này đến điểm khác, mà là hành trình của sự chăm sóc tận tình, giúp chúng tôi an tâm học tập mà không phải lo lắng về việc đi lại. Hay như những chiếc máy photocopy đặt sẵn ở mỗi tầng lầu, không cần tìm kiếm xa xôi, chỉ cần vài bước chân là có thể in ấn tài liệu một cách nhanh chóng, tiện lợi. Những chiếc máy bán cà phê, nước ngọt cũng được bố trí khắp nơi, phục vụ đủ loại đồ uống, như một lời nhắc nhở dịu dàng rằng UEH luôn quan tâm đến từng khoảnh khắc nhỏ bé trong cuộc sống sinh viên của chúng tôi. Dưới nhịp sống và học tập trong môi trường UEH, tôi luôn khao khát một ước vọng được thành công, luôn cảm giác được truyền niềm tin về một tương lai tươi sáng.

Shuttle Bus UEH

UEH dạy cho tôi biết sống hướng tới sự bền vững hướng tới tương lai xanh vì cộng đồng. Qua những việc đơn giản như phân loại rác, ưu tiên phương tiện công cộng, hạn chế rác thải nhựa, giấy tờ in ấn, ứng dụng công nghệ trong cuộc sống hằng ngày thông qua thẻ sinh viên điện tử, máy photo tự động đặt trong trường,... Những hành động nhỏ này dần trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày, như một thói quen tự nhiên nhưng mang lại giá trị bền vững dài lâu, góp phần bảo vệ môi trường. Hòa mình vào dòng chảy không ngừng của khoa học và công nghệ, UEH luôn tiên phong trong việc áp dụng những tiến bộ mới nhất vào đời sống sinh viên, mang lại cho chúng tôi trải nghiệm không chỉ hiện đại mà còn vô cùng nhân văn. Mỗi ngày bước chân vào trường, tôi cảm nhận rõ sự thay đổi từng ngày, như thể UEH đang không ngừng chuyển mình, vươn cao để đáp ứng những đòi hỏi của thế giới. 

Trạm phân loại rác UEH

Thư viện thông minh - nơi từng kệ sách giờ đây không chỉ chứa đựng tri thức qua những trang giấy mà còn mở rộng qua hệ thống số hóa tài liệu hiện đại. Chỉ với vài cú click, chúng tôi có thể dễ dàng tiếp cận hàng nghìn nguồn tài nguyên từ bất kỳ đâu. Không gian yên tĩnh ấy giờ đây không chỉ là nơi đọc sách mà còn là nơi kết nối trí tuệ, truyền cảm hứng cho những người trẻ sẵn sàng đương đầu với thách thức phía trước. Những chiếc thẻ sinh viên tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại chứa đựng cả một thế giới tiện ích. Khi mọi chức năng được tích hợp ngay trên chiếc điện thoại, từ việc điểm danh, mượn sách, truy cập dịch vụ trong khuôn viên trường, tôi cảm thấy như mình đang sống trong một môi trường học tập tiên tiến nhất, nơi mọi chi tiết nhỏ đều được thiết kế để phục vụ tối ưu cho việc học tập và phát triển bản thân. 

Thư viện thông minh UEH

Nhưng điều tuyệt vời hơn cả là dù hiện đại đến đâu, UEH vẫn giữ nguyên giá trị truyền thống - sự kết hợp hài hòa giữa cốt lõi nhân văn và bước tiến công nghệ, giữa truyền thống và đổi mới, như một bản giao hưởng cân bằng giữa quá khứ và tương lai; UEH dạy chúng tôi rằng sự bền vững không phải là điều gì xa vời hay quá tầm tay. Nó bắt đầu từ chính những gì nhỏ bé nhất, từ cách chúng tôi sống và hành động mỗi ngày. Đó là cách chúng tôi sống có trách nhiệm hơn, nghĩ xa hơn về tương lai và hiểu rằng mỗi việc mình làm hôm nay đều có ảnh hưởng đến ngày mai. Cuộc sống sinh viên ở UEH không chỉ là sống để học, mà còn là học để sống - sống vì bản thân, vì những người xung quanh và vì một tương lai xanh tươi sáng. Đó là hành trình mà UEH đã và đang dẫn dắt thế hệ sinh viên chúng tôi, một hành trình không chỉ dành riêng cho hiện tại mà còn gửi gắm niềm tin vào tương lai phía trước.

Có lẽ hành trình đồng hành cùng UEH sẽ luôn là bản nhạc thanh xuân vang mãi trong trái tim tôi. Từng bước chân tôi đã đi qua dưới ngôi trường này là từng nhịp đập của đam mê, từng giọt mồ hôi của nỗ lực, từng nụ cười của hy vọng và cả những giọt nước mắt khi vấp ngã. UEH chính là cái nôi đã nuôi dưỡng tôi, không chỉ bằng tri thức mà bằng cả niềm tin và sức mạnh để tôi dám vững bước trên đôi chân mình, dù con đường phía trước có bao nhiêu thử thách chờ đợi. Ở nơi đây, tôi đã kết nối với những con người mang chung khát vọng sống cống hiến, những tâm hồn trẻ đầy đam mê và nhiệt huyết. Chúng tôi cùng nhau trải qua những ngày tháng không ngừng học hỏi, không ngừng cháy bỏng ước mơ. Dù tương lai là điều không thể đoán trước, và tôi không biết điều gì đang đợi mình ở phía trước, nhưng tôi đã chọn sống hết mình cho hiện tại. Tôi chọn buông bỏ mọi lo âu, mọi sợ hãi, để sống đúng tinh thần mà UEH đã truyền dạy - sống hiện đại, sống văn minh, sống với trọn vẹn từng khoảnh khắc của tuổi trẻ. Tại UEH, tôi học cách bước ra khỏi vùng an toàn, khám phá thế giới và chính bản thân mình. Những giới hạn tưởng chừng không thể vượt qua, giờ đây chỉ còn là cột mốc để tôi chinh phục. Từng khó khăn đối diện, từng thử thách vượt qua, đều tiếp thêm cho tôi niềm tin mạnh mẽ rằng bản thân mình có thể làm được nhiều hơn thế.

Thanh xuân của tôi mang hình dáng một tòa lâu đài - tòa lâu đài mang tên UEH. Ở nơi đó, đam mê của tôi được thắp sáng, được bảo vệ khỏi những giông bão cuộc đời và được tiếp thêm nhiên liệu để bùng cháy mãnh liệt. Dù mai này đi đến bất cứ đâu, tôi biết rằng ánh sáng từ tòa lâu đài ấy sẽ mãi soi đường, nhắc nhở tôi sống mạnh mẽ, sống can đảm và sống xứng đáng với những gì tôi đã học được tại đây. UEH không chỉ là nơi tôi học, mà là nơi tôi sống, yêu thương và trưởng thành - một phần không thể thiếu trong hành trình thanh xuân và cả cuộc đời tôi.

------
Đây là bài viết nằm trong chuỗi bài đạt giải cuộc thi “Tự hào UEH - Tự hào Việt Nam” năm 2024 dành cho người học do UEH tổ chức, trân trọng kính mời Quý độc giả cùng đón xem các bài viết tại các Bản tin tiếp theo.

Tác giả: Sinh viên Nguyễn Trương Phương Thảo

Chia sẻ