Các đô thị trên toàn cầu, đặc biệt là tại các quốc gia đang phát triển như Việt Nam, đang chuyển mình mạnh mẽ trước làn sóng đô thị hóa, chuyển đổi số và biến đổi khí hậu. Điều này đã đồng thời kéo theo những vấn đề về xã hội, môi trường, hạ tầng và quản trị ngày càng phức tạp, vượt khỏi khả năng giải quyết của từng lĩnh vực đơn lẻ. Bối cảnh đó đã đặt ra một yêu cầu cấp thiết về không gian học thuật đổi mới – nơi kiến thức được giao thoa trực tiếp với thực tiễn sống động, đào tạo nên nguồn nhân lực với tư duy liên ngành, khả năng thích ứng linh hoạt cùng với năng lực hành động cụ thể nhằm thiết kế các giải pháp mang tính khả thi, có thể thử nghiệm, triển khai và đánh giá trong môi trường thực tế.